|
Post by blues2bubble on Aug 15, 2013 12:55:05 GMT 7
Em trai tôi sắp thi vào đại học,việc chọn ngành đối với nó rất là khó khăn và vất vả.Nó phải chịu đủ sức ép từ phía cha mẹ và mọi người trong gia đình, cha mẹ tôi cứ bắt nó đi theo ngành bác sĩ,lý do là sẽ có tôi đỡ đầu,giúp đỡ em tôi trên đường lập nghiệp.Có nhiều lần,em trai tôi muốn tâm sự với tôi, do bận bù đầu suốt cả ngày trong bệnh viện nên chẳng có thời gian trò truyện cùng nó. Rồi em thi rớt trường y,cả nhà nháo nhào cả lên,trách móc,chửi mắng em tôi thậm tệ,bỏ đói và giam em trai tôi trong phòng.Thỉnh thoảng tôi lại thấy em trai tôi nhìn tôi với ánh mắt trách móc và đầy căm hận. Đêm hôm đấy,tôi đang ngủ thì thức giấc do tiếng động xung quanh giường mình,cả 2 tay và chân tôi đang bị trói chặt lại bằng dây,em trai tôi đứng đó,cầm cây dao mổ của tôi,nó nói: _Anh thức rồi à? Chuẩn bị cho ca mổ cùng với em nào !!! _Mổ ai giờ này? sao em lại trói anh?cời dây trói cho anh đi,em ĐIÊN à Jake???? *Tôi la hét trong tuyệt vọng* Em trai tôi cười to,nó thì thào vào tai tôi : _Bệnh nhân thì phải nằm im cho bác sĩ mổ,anh hiểu chưa? Em đã phẫu thuật chỉnh hình cho bố và mẹ rồi,giờ tới lượt anh nhé.Hahahaha...... Tôi chỉ kịp thấy con dao mổ cắm thẳng vào mắt mình........
|
|